Home » Blog Family
20/7/13
Thư gửi mẹ
Mẹ kính yêu!
Lời đầu tiên con muốn nói là: “Con ngàn lần xin lỗi mẹ”. Con rất ghét phải nói lời xin lỗi, vì con biết có xin lỗi thì cũng không làm vơi bớt sự tổn thương mà mình đã gây ra cho người khác nên con đã hạn chế ít nhất những lỗi lầm của mình. Con biết mẹ sẽ không bao giờ đọc được những dòng chữ này đâu, vì con biết thế giới của mẹ chỉ có ba và các con, đến hôm nay thì đã có thêm mấy đứa nhóc con anh hai nữa...
Tags:
Blog Family
Lời đầu tiên con muốn nói là: “Con ngàn lần xin lỗi mẹ”. Con rất ghét phải nói lời xin lỗi, vì con biết có xin lỗi thì cũng không làm vơi bớt sự tổn thương mà mình đã gây ra cho người khác nên con đã hạn chế ít nhất những lỗi lầm của mình. Con biết mẹ sẽ không bao giờ đọc được những dòng chữ này đâu, vì con biết thế giới của mẹ chỉ có ba và các con, đến hôm nay thì đã có thêm mấy đứa nhóc con anh hai nữa...
Thế
giới của mẹ không phải là laptop hay Facbook, không phải là cái Yahoo
lúc nào cũng sáng đèn để chat chít. Thế giới của mẹ là: “Hôm nay cá ngoài chợ tươi lắm mà giá lại rẻ hơn hôm qua mấy ngàn”,
là món canh hôm nay ba ăn có ngon không, nhóc con anh hai đã thuộc được
mấy bài hát để về bi bô với mẹ. Thế giới của mẹ là bốn đứa con có khỏe
không, công việc tốt không. Đó, thế giới của mẹ chỉ có bấy nhiêu
thôi mà mẹ phải lo lắng từ ngày này qua ngày khác, từ năm này qua năm
kia, lo từ anh lớn tới đứa nhỏ nhất là con.
Con có thể viết vanh vách về nỗi buồn của con trên Facebook, có thể viết mấy trang A4 về kỉ niệm với một người bạn cũ lâu ngày gặp, nhưng con chưa bao giờ viết về mẹ cả, đó là lỗi lầm lớn nhất của con trong suốt thời gian qua. Chia tay tình đầu con khóc như mưa, con buồn như không còn nỗi buồn nào buồn hơn nữa. Con đã òa khóc khi nghe tiếng “a lô” của mẹ. Mẹ vẫn âm thầm động viên con suốt thời gian đó. Mẹ nói: “Tui bỏ ăn Tết để sinh chị vào đúng ngày mồng một Tết với hi vọng cuộc đời chị vui như Tết chứ đâu phải lúc nào cũng mè nheo “Mẹ ơi con buồn quá”. Nghe mẹ nói con lại bật cười dù nước mắt vẫn chưa kịp lau khô. Mẹ là thế đấy, mẹ của con không học cao như những người mẹ khác nhưng mẹ luôn là bác sĩ tâm lí của con.
Bảy năm xa gia đình, con đã học được nhiều thứ ở trường đời, con học được cách tha thứ, biết mỉm cười đứng dậy từ nỗi đau, biết yêu thương và giúp đỡ người khác. Mẹ nói hãy làm theo cái mình thấy đúng. Đám bạn của con cứ hay trêu: “Trang là dân xây dựng mà sao văn vẻ, ướt át tình cảm quá”. Cũng nhờ có mẹ là kĩ sư tâm hồn cho chúng con. Ngày con tốt nghiệp, cả đêm mẹ không ngủ được chỉ mong trời mau sáng để đi dự lễ tốt nghiệp cùng con. Mẹ vui buồn cùng con, luôn dõi theo mỗi bước con đi. Lúc con hạnh phúc, thành công, con mải vui cùng chúng bạn, lúc con thất bại, khổ đau, con lại về với mẹ.
Mẹ nói, biết con đi xa nhà thế này, mẹ đã sinh thêm một đứa con gái nữa rồi. Nhà có mỗi mình con là con gái mà cứ bỏ mẹ mà đi. Nghe mẹ nói câu này con cũng buồn lắm, nhưng con hiểu mẹ nhớ con quá nên mới nói vậy, chứ mẹ vẫn muốn thấy con thành công, phải không mẹ? Con hạnh phúc khi là đứa con gái duy nhất của mẹ, luôn được mẹ chiều chuộng để lúc nào con cũng nhõng nhẽo như những ngày thơ bé.
Con có thể viết vanh vách về nỗi buồn của con trên Facebook, có thể viết mấy trang A4 về kỉ niệm với một người bạn cũ lâu ngày gặp, nhưng con chưa bao giờ viết về mẹ cả, đó là lỗi lầm lớn nhất của con trong suốt thời gian qua. Chia tay tình đầu con khóc như mưa, con buồn như không còn nỗi buồn nào buồn hơn nữa. Con đã òa khóc khi nghe tiếng “a lô” của mẹ. Mẹ vẫn âm thầm động viên con suốt thời gian đó. Mẹ nói: “Tui bỏ ăn Tết để sinh chị vào đúng ngày mồng một Tết với hi vọng cuộc đời chị vui như Tết chứ đâu phải lúc nào cũng mè nheo “Mẹ ơi con buồn quá”. Nghe mẹ nói con lại bật cười dù nước mắt vẫn chưa kịp lau khô. Mẹ là thế đấy, mẹ của con không học cao như những người mẹ khác nhưng mẹ luôn là bác sĩ tâm lí của con.
Bảy năm xa gia đình, con đã học được nhiều thứ ở trường đời, con học được cách tha thứ, biết mỉm cười đứng dậy từ nỗi đau, biết yêu thương và giúp đỡ người khác. Mẹ nói hãy làm theo cái mình thấy đúng. Đám bạn của con cứ hay trêu: “Trang là dân xây dựng mà sao văn vẻ, ướt át tình cảm quá”. Cũng nhờ có mẹ là kĩ sư tâm hồn cho chúng con. Ngày con tốt nghiệp, cả đêm mẹ không ngủ được chỉ mong trời mau sáng để đi dự lễ tốt nghiệp cùng con. Mẹ vui buồn cùng con, luôn dõi theo mỗi bước con đi. Lúc con hạnh phúc, thành công, con mải vui cùng chúng bạn, lúc con thất bại, khổ đau, con lại về với mẹ.
Mẹ nói, biết con đi xa nhà thế này, mẹ đã sinh thêm một đứa con gái nữa rồi. Nhà có mỗi mình con là con gái mà cứ bỏ mẹ mà đi. Nghe mẹ nói câu này con cũng buồn lắm, nhưng con hiểu mẹ nhớ con quá nên mới nói vậy, chứ mẹ vẫn muốn thấy con thành công, phải không mẹ? Con hạnh phúc khi là đứa con gái duy nhất của mẹ, luôn được mẹ chiều chuộng để lúc nào con cũng nhõng nhẽo như những ngày thơ bé.
- Gửi từ Trang.D.T.T <trangdtt@n>
Tin liên quan
Tin nổi bật
-
Những hình ảnh được dùng làm cover timeline Album hình ảnh đẹp: Ảnh bìa Facebook dễ thương cho FB đẹp nhất ...
-
Bài viết sau sẽ hướng dẫn mọi người cách tạo 1 khung viền đơn giản cho ảnh trong Photoshop Link Download Photoshop CS5 + Crack: http://ww...
-
Phát biểu sau trận thua U23 Malaysia 1-2 và bị loại khỏi SEA Games 27 từ vòng bảng, HLV Hoàng Văn Phúc đã thay mặt đội tuyển U23 Việt Nam gử...
-
♫♪Nơi Đây..góc nhỏ riêng tôi♫♪ Quá khứ đã qua… không trở lại Kỷ niệm xưa… nhắc lại làm chi Sống ở đời phải học cách quên đi Quên ...
-
Album hình ảnh đẹp: Khi girl xinh 9x Việt Nam tự sướng - 94 VN
-
Những hình Ảnh bìa Facebook tình yêu đẹp ý nghĩa - Cover FB timeline Album hình ảnh đẹp nhất: Ảnh bìa Facebook tình yêu đẹp ý nghĩa - Cove...
-
Đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha đang xem xét việc liên kết mở một học viện bóng đá tại Việt Nam vào năm 2015. Giám đốc đào tạo và hợp tác quố...